Saturday, August 1, 2015

Im lặng như thế đã đủ chưa anh...?

Im lặng là một phép thử, là để nhớ để thương để giận hờn và để tim ta một ngày tỉnh giấc bất chợt cần và tìm về nhau, nhưng im lặng nơi anh đi quá xa rồi, em cũng chẳng còn đủ kiên nhẫn để chờ, không đủ cao thượng và bao dung cho cho lỗi lầm của anh, em tổn thương đủ rồi và em cũng xin phép im lặng để được đặt một dấu chấm hết.

Im lặng nhiều rồi, đến hồi kết được chưa anh
Anh im lặng bao lâu rồi liệu anh có nhớ? Đáng ra người giận là em người im lặng chính là em vậy mà thay anh thay em im lặng, có thể vì anh rất thương em có phải không?
Anh thương em nhiều đến mức người mà anh yêu nhất dần dà biến thành người dưng chỉ với một câu nói anh bận.
À đúng rồi anh rất bận, anh còn công việc, còn học hành, còn gia đình bạn bè người thân và vân vân, anh không còn đủ thời gian dành cho một người dưng như em không hơn không kém, em buồn anh cũng chẳng biết, em bệnh anh cũng chẳng còn quan tâm, em giận thì anh lại chọn biện pháp im lặng rồi biến mất....Vậy thử hỏi trong anh em còn là gì nữa đây.
Anh bận, phải rồi anh bận dỗ dành cô ấy, một cô gái giỏi giang hơn em xinh đẹp hơn em và tất cả đều hơn em. Anh bận dẫn cô ấy vui vẻ dạo phố mua sắm, anh bận đèo cô ấy lân la phố phường với những cuộc chơi thâu đêm, anh ban phát sự im lặng cho em rồi biến em thành một con ngốc chỉ biết chờ và ngụy biện với chính mình rằng " anh ấy thật sự rất bận mà, đừng khóc ".
Anh bận, thôi thì anh có thể dẹp bỏ từ bận sang một bên được rồi, hay là em thay anh nói nhé." Anh không bận cũng chẳng còn cần em ", đúng ý anh chưa, anh im lặng đủ chưa, đủ rồi vậy thì im lặng chia tay anh nhé!
Im lặng là một phép thử, là để nhớ để thương để giận hờn và để tim ta một ngày tỉnh giấc bất chợt cần và tìm về nhau, nhưng im lặng nơi anh đi quá xa rồi, em cũng chẳng còn đủ kiên nhẫn để chờ, không đủ cao thượng và bao dung cho cho lỗi lầm của anh, em tổn thương đủ rồi và em cũng xin phép im lặng để được đặt một dấu chấm hết
Đừng thử sức kiên nhẫn của một người con gái, họ có thể yêu hết mực và thương vô vàng nhưng một khi đã tổn thương cùng cực, từ người dưng mà bạn từng dùng với cô ấy sẽ có ngày được cô ấy ứng dụng lên người bạn như bạn đã từng.
Yêu thương cho lắm rồi cũng xa nhau.


Wednesday, March 25, 2015

TẠI SAO CON GÁI CỨ PHẢI LẤY CHỒNG HẢ MẸ?

Con tự hỏi trên đời này sẽ có bao nhiêu người con gái như con? Yêu nhầm người và thương sai lúc. Đường yêu gấp khúc, loanh quoanh mãi không tìm thấy một quãng đường tình phẳng phiu.

Đã lâu rồi con không viết, con không dành hàng giờ cho cuốn nhật ký hay đánh word để gửi blog hay các trang tâm sự. Đã lâu rồi con cũng không về với mẹ chỉ để kể lể chuyện tình cảm của con. Con bị cuốn theo những cái gọi là bộn bề cuộc sống, là tương lai, là công việc, là hoài bão, là tham vọng.
Trước đây mẹ từng nói "con gái yêu nhiều sẽ mất duyên" khi thấy con cứ chấp chới giữa các mối tình không đầu không cuối, con thì không sợ mất duyên, con chỉ lo tim con sẽ ít đập nhanh hơn, vì bình tĩnh, bình tĩnh vì từng trải.
Và thực sự bây giờ con đã chẳng còn bị lênh đênh trong những tình cảm khó kiểm soát nữa. Ngày hôm nay con đã trưởng thành hơn rất nhiều, con hiểu con có một nhan sắc đủ dùng, một trí thông minh không quá tệ, một gia đình yêu con vô điều kiện, một mái ấm để quay về vậy thì tại sao con phải dốc lòng dốc sức cho những tình cảm vơi đầy ngoài kia khi mà thực sự người ta đâu xứng đáng.
Tại sao con được bố mẹ nuôi dưỡng bao nhiêu năm trời mà con lại phải về chăm sóc cho những người dưng xa lạ. Con cảm thấy sợ hãi trước những mối quan hệ hôn nhân, bộn bề trước lo toan cuộc sống cơm áo gạo tiền, lo lắng trước những mối quan hệ ngoài luồng. Tại sao con gái cứ phải lấy chồng hả mẹ?
Ngày trước con cũng từng một thời yêu đương mơ mộng, kiếm tìm những tình cảm không đầu không cuối. Rồi cuối cùng con lại trở lại với một trời hoang hoải.
Con tự hỏi trên đời này sẽ có bao nhiêu người con gái như con? Yêu nhầm người và thương sai lúc. Đường yêu gấp khúc, loanh quoanh mãi không tìm thấy một quãng đường tình phẳng phiu.
Sau những hoang hoải đó, con đã tự biết cách đứng lên. Con vẫn sẽ yêu và tìm người đàn ông yêu con thật lòng, nhưng niềm tin không bao giờ con trao trọn vẹn nữa. Con sẽ dịu dàng vừa đủ và biết sử dụng móng vuốt khi cần. Con trai là vậy, thằng nào cũng mở miệng ra khăng khăng là một lòng một dạ. Nhưng thực chất là lòng với con này còn dạ với con kia..Thế còn ruột, gan, phèo, phổi nằm ở con nào ai mà đoán được. Tuổi thanh xuân vốn đã keo kiệt từng ngày, cớ gì con cứ phải bận lòng vì những thứ chẳng đi đâu vào đâu đó.
 
Con cũng đã từng có những mối hận thù trong quá khứ, hận người đã từng nhẫn tâm quăng quật con vẫy vùng trong thương đau. Con cũng đã từng có những đêm khóc đến vật vã. Sự ích kỷ của một đứa con gái, dằn vặt, xâu xé những ý nghĩ cứ chồng chất lên nhau, càng nhiều bao nhiêu thì sự tức giận càng tăng thêm gấp bội, rồi thù hận, rồi nước mắt, cứ thế tuôn trào...
Nhưng hiện tại, con đã đủ trưởng thành để bình tâm trở lại, để tha thứ cho cái quá khứ ngày xưa.
Con học được cách không phụ thuộc, không dựa dẫm và cũng chẳng yếu mềm, là đứng vững trong trời đấy, không cần phải tầm gửi vào ai.
Đã từng lúc con nhấm nháp nỗi hận thù từng chút một để hiểu rằng cuộc đời là một vòng tròn của sự công bằng.
Nhiều lúc giữa bộn bề cuộc sống, con cũng cảm thấy cần lắm một bờ vai giúp con xua tan những áp lực vô hình, đó là một chiều lững thững trên phố, với ánh đèn phủ mờ tâm trạng, bụi bay vào mắt, nhòe nhoẹt nước, run vai khóc nấc. Nhiều lúc con tự hỏi, tình yêu chỉ đơn giản là mối quan hệ không rõ ràng, nhập nhằng giữa yêu và thương, giữa quyền lợi và trách nhiệm, có gì hay ho mà người ta ca tụng đến thế.
Rồi con nhìn lại quãng đường và thấy mình cũng đã mắc sai lầm khi con yêu ai cũng dốc hết ruột gan của mình ra cho người ta biết, để người ta chà đạp không thương tiếc. Con sai lầm khi đã dốc cạn hết thương yêu để vun vén cho thứ hạnh phúc tưởng rằng có thể tồn tại vĩnh viễn. Con gái mà đôi khi vẫn thế, không được lý trí lắm mẹ ạ, một khi bị tấn công sẽ trở thành tù binh của ái tình.
Mẹ đừng buồn phiền trước những suy nghĩ đó của con mẹ nhé. Nếu may mắn rằng mai đây sẽ có người giúp con xóa nhòa được những suy nghĩ đó, thì mẹ cũng tin rằng con đủ mạnh mẽ để không phải phụ thuộc vào ai.

Saturday, March 14, 2015

NẾU BẠN MUỐN CÓ NGƯỜI YÊU NGAY LẬP TỨC

Để chấm dứt tình trạng độc thân, cực dễ dàng, bạn chỉ cần làm 1 việc trong vòng 3 giây thôi! Để tìm ra chồng tương lai, cũng chỉ cần 3 giây thôi! Vấn đề là bạn có dám làm cái việc 3 giây đó hay không?

***
Vì sao gặp bao nhiêu người, bạn vẫn chưa ưng cùng ai? Vì sao bao nhiêu chàng được giới thiệu, bạn đều né tránh họ bởi chẳng mấy cảm tình? Vì sao cứ Tết đến bạn phải dốc sạch túi vì tiền mừng tuổi lũ nhóc của bạn bè, mà tự hỏi lòng bao giờ mình mới... thu hồi vốn? Vì sao người ta sóng đôi đi ăn đêm còn bạn ôm gối một mình ngồi xem tivi mỗi cuối năm này tới cuối năm khác?
Để chấm dứt tình trạng độc thân, cực dễ dàng, bạn chỉ cần làm 1 việc trong vòng 3 giây thôi! Để tìm ra chồng tương lai, cũng chỉ cần 3 giây thôi! Vấn đề là bạn có dám làm cái việc 3 giây đó hay không?

1. Vì sao bạn vẫn đi về một mình?
Tuổi 16 - 20, những cô gái trẻ thích mùa thu hơn mùa đông, thích mùa xuân hơn mùa hạ, thích mùa gió hơn mùa mưa. Đơn giản là bởi, chúng ta thích những không gian gợi nhớ đến nỗi cô đơn ngọt ngào. Gặm nhấm sự lẻ loi trên mỗi con đường về vắng người hay đông xe cũng có thể dễ khiến ta mơ mộng đến một người nào đó đến bên, với hơi ấm cầm tay.
Sự cô quạnh ngọt ngào đó kết thúc nhanh chóng ở tuổi 20. Vì ta bắt đầu sốt ruột, sao đã 20 mà vẫn chưa ai ngỏ lời, chưa thấy ai đến bên chân thành? Trong đám bạn gái ở trường đại học, có những đứa đã trải qua vài mối tình hoặc đang say đắm với anh người yêu, với mối tình thắm thiết hay sét đánh nào đó nổi tiếng toàn trường, khiến bạn càng sốt ruột. Lác đác đã có bạn bè gióng tiếng rằng, chỉ đợi tốt nghiệp đại học là "anh ấy" sẽ cưới tớ! Trong khi tiến độ hò hẹn của bạn mới chỉ dừng ở đoạn, quen nhau trong bữa tiệc sinh nhật bạn bè và nhìn nhau mỉm cười, về nhắn tin rồi add nick của nhau trên facebook.
Bạn quên mất là những cô bạn "đắt sô" yêu đương ấy chỉ chiếm 1% trong đám nữ sinh chung quanh. Còn tới 99 cô khác đang trong tình trạng vô tư hoặc nóng ruột trước tình yêu như bạn! Nên có nóng ruột cũng không thể bắt tình yêu chạy đến bạn thật nhanh như món quà được gửi chuyển phát nhanh.
Nhưng, điều ấy chẳng phải lý do làm bạn không có được người yêu vào tuổi 21, 22, thậm chí 25. Vậy lý do thực sự là gì? Hay tình yêu là người đưa thư đãng trí, đã mang chàng trai năm mới của bạn trao nhầm cho cô gái khác?
Tôi không biết bạn là ai. Tôi đoán bạn ở tuổi 25 và chưa yêu hoặc chỉ có vài kinh nghiệm không mấy sâu sắc về tình yêu ngắn ngủi đã kết thúc từ rất lâu rồi. Bạn đang ở chế độ chờ đợi một người con trai mới, một chuyện tình mới, một yêu thương đủ để tin cậy dài lâu. Nên tôi thử mô tả chân dung bạn thế này:
- Bố mẹ bạn nhắc nhở: Lớn rồi đừng để bố mẹ phải nhắc nhở nhiều nữa. Bố mẹ cho ăn học bao nhiêu năm, cũng đàng hoàng tử tế có kém gì ai. Thế thì đừng có yêu thằng nào vớ vẩn, phải chọn đứa tử tế, có công ăn việc làm đàng hoàng, nhớ chưa!
=> Bạn có biết vấn đề nằm ở chỗ, tất cả mọi ông bố bà mẹ của mọi chàng trai cô gái đều nói câu ấy hay không? Họ nói không sai, nhưng tai hại cho bạn ở chỗ, bố mẹ luôn mặc định bạn thật là đàng hoàng tử tế, bạn là chuẩn mực, chỉ có xã hội này đầy rẫy những kẻ không ra gì, phải tránh chúng nó ra.
Công việc đàng hoàng là gì? Là lương 10 triệu và có đóng bảo hiểm y tế, có biên chế trong cơ quan nhà nước? Thế những người lương 20 triệu bảo những kẻ kia thiếu chí tiến thủ thì sao? Thế những người bằng cấp đầy mình lại cho rằng, lượng tiền trong túi chẳng chắc đo đếm được sự tử tế đàng hoàng của người đàn ông thì sao! Mà người lương 50 triệu thì họ sẽ nhìn bạn thế nào?
Rõ ràng, một khi bố mẹ muốn bạn kiếm người hơn bạn nhiều thứ, thì thực tế cái người "hơn bạn nhiều thứ" ấy lại đang hướng tới một cô gái phải có nhiều điều kiện tốt hơn bạn, chứ hoàn toàn không phải bạn!
- Người quen bạn bè thường an ủi bạn: "Chắc em kén quá chứ gì!" Hoặc cũng có người bỡn cợt: "Yêu ai cũng thế, yêu anh, anh cảm ơn!"
=> Khi người ta nói với bạn rằng "Chắc em kén quá chứ gì!", họ hoàn toàn không hề có ý an ủi bạn. Mà họ đang ngấm ngầm mỉa mai bạn đấy! Bởi thực ra trong mắt họ, bạn chẳng có nhiều ưu điểm như bạn tưởng tượng về bản thân! Ý nghĩ thực của họ là: "Gớm, "vốn liếng" có thế thôi mà kén chọn làm gì. Cứ tưởng mình có giá lắm sao! Kiếm lấy người "vừa tầm" đi thôi chứ, đừng có viển vông!". Họ nghĩ về bạn khác hẳn bố mẹ bạn nói về bạn.
Nhiều người đều tin rằng, tình yêu là cái duyên, mà phải có duyên mới nên đôi lứa. Duyên là do trời định. Tôi lại nghĩ, chính bạn tạo ra cái duyên ấy. Bởi tâm thế cao ngạo mà bố mẹ và bạn tự trang bị, cộng với thực tiễn xám màu của bạn (trong mắt người khác) đã hình thành nên một bộ lọc rất khắc nghiệt, lọc hết những kẻ lai vãng không "môn đăng hộ đối" ra khỏi tầm quan sát của bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Ví dụ dễ hiểu thế này thôi: Bạn luôn xỏ chân trong giày da thì bạn khó chấp nhận được một anh chàng đi dép nhựa tái chế đến nơi hẹn hò. Bạn là thành viên tích cực của diễn đàn văn học trên mạng Internet thì bạn khó cảm tình ngay lần đầu tiên với anh chàng đang úp sách lên mặt ngủ. Trong khi, có thể, trong mắt những người ấy, những ưu điểm mà bạn có thực ra lại chính là nhược điểm.
Chúng ta đã đặt quá nặng những "điều kiện" lên trong tình yêu. Ví dụ như: đồng điệu tâm hồn, môn đăng hộ đối, cùng dân ngoại tỉnh dễ thông cảm với nhau hơn, sở thích tương đồng, nhan sắc ngoại hình phù hợp... Hoặc hoành tráng hơn thì là "đại gia" xứng với "chân dài", "gái đảm" xứng với "trụ cột gia đình", "con nhà tử tế" hợp với "đẹp trai hiền lành chí thú làm ăn" v.v...
Nhưng, nếu yêu đương là sự kết hợp phù hợp và xứng đôi vừa lứa như thế, thì tình yêu đó là sự đổi chác với nhau chứ đâu phải là tình yêu? Bạn cho rằng bản thân mình có "giá" như thế này, và phải xứng với một chàng/nàng có "giá trị" như thế kia mới xứng đáng. Thì thứ tình yêu đó là phi vụ đi buôn "Một vốn – Một lời", đúng theo kiểu "ông mất chân giò, bà thò chai rượu".
Nên bạn cô đơn chẳng phải vì bạn không muốn yêu hay chưa ai yêu bạn, chỉ là bạn quan sát chung quanh và chưa thấy đối tác tình cảm nào sinh lời được cho bạn mà thôi! Nên bạn chẳng đầu tư tình yêu vào ai!
2. Hò hẹn tốc hành
Nếu bạn muốn khỏi ế, hãy nhanh chóng kiếm người yêu. (Điều này ai cũng biết, khỏi nhắc!)
Không hề có ai đặt ra quy định, tuổi ế là tuổi nào. Mỗi người tự định ra tuổi ế cho bản thân. Bạn đã 40 nhưng vẫn yêu đời, tự tại, hạnh phúc và rất thoải mái trong cuộc sống độc thân, vẫn còn mê hò hẹn và hăm hở tán tỉnh giai đẹp, thì bạn chưa hề ế! Nhưng gái quê mới 18 đã cuống lên nhìn trước ngó sau sợ ế, thì đúng là họ đã ở tuổi ế rồi!
Nếu bạn thấy bất ổn với sự tự do và cô đơn, tức là thực ra, bạn bắt đầu cần một người ở bên. Chúng ta đều là những thiên thần một cánh, mà phải có ai đó yêu ta và sóng đôi, chúng ta mới có thể bay lượn!
Tất nhiên cũng có những siêu nhân, họ có hai cánh và bay vù vù, họ sống một mình rất ổn, thậm chí vừa tự mình bay lượn vừa cắp theo một vài đứa con. Còn đại đa số chúng ta là không thể!
Người yêu có khi gắn bó chỉ vì một điều gì đó rất nhỏ nhặt và cảm động. Trên mạng có một cô gái thổ lộ, cô ấy yêu anh người yêu chỉ bởi, anh ấy thường ôm chặt cô từ phía sau, thật chặt. Rất đáng tiếc là sau khi chia tay người yêu (vì một số lý do thuộc về điều kiện cá nhân, kiểu như tôi đã xếp loại ở bài trước, loại điều kiện đổi chác) thì cô ấy không hề tìm được sự xúc động ấy ở những người con trai sau nữa. Dù cô đã cố tình dẫn người yêu mới tới chỗ mà người yêu cũ từng đứng, rồi cố tình muốn anh người yêu mới đứng ôm cô theo cách của người yêu cũ! Từ phía sau, thật chặt.
Và trong lúc người yêu mới cảm thấy lạ lẫm thú vị, thì cô thầm lặng chảy nước mắt vì nhớ đến những gì mình đã từng có trong tình yêu! Hóa ra tình yêu mà ta cần có, có lúc chẳng liên quan gì đến môn đăng hộ đối, chiều cao cân nặng, số tiền lương hàng tháng, sổ bảo hiểm xã hội đảm bảo sẽ có lương hưu để lĩnh vào ba chục năm tới!
Cái làm tôi nhớ ông xã nhất là ông ấy có đôi bàn tay rất ấm nóng. Và tay tôi luôn rất lạnh, tay tôi thường được ông ấy ủ ấm. Còn ông chồng tôi thì bảo, cái làm ông ấy nhớ nhất ở tôi là cái cách tôi đặt lòng bàn tay tôi vào lòng bàn tay ông ấy vuốt ve. Cái hơi ấm ấy đã giúp chúng tôi vượt qua được những trắc trở đổ vỡ suốt nhiều năm qua.
Tôi có một người bạn gái, hiền lành và nghèo, vào lúc bạn gần bốn mươi, đã một đời chồng, một mình nuôi con nhỏ, bạn bị tai nạn kinh hoàng người còn một dúm trên xe lăn. Thì cái lúc bạn thập tử nhất sinh nằm mê mệt trong phòng cấp cứu, lên xuống bàn mổ không biết bao bận ấy, một anh đẹp trai - hiền lành - ít nói – chưa vợ - nhà cửa đất đai rộng rãi, nghề nghiệp đàng hoàng, đang trông người thân ở giường bên đã... tỏ tình với bạn tôi. Sau này anh đón bạn tôi từ bệnh viện về nhà anh sống, mấy năm nay anh chăm sóc nâng niu hai mẹ con tới mức bạn tôi nói, tớ không thể tin cuộc đời tớ được gặp một phép nhiệm màu như thế. Nếu không phải tình yêu, thì còn thứ gì tạo nên được điều kỳ diệu ấy trong đời chúng ta?
Tôi nhớ tới một bài báo, viết về một cô tiếp viên hàng không xinh đẹp mới cưới chồng mươi ngày. Chỉ vì một tai nạn giao thông, cô trở nên xấu xí và ốm yếu, người chồng đã bỏ cô đi ngay sau đó. Thật ngậm ngùi. Chắc chắn đám cưới đã diễn ra với sự ngầm định rằng, nhan sắc của cô tiếp viên, sức khỏe và khả năng kiếm tiền của cô là hai điều kiện quan trọng để yêu và cưới. Nên khi mất đi hai thứ đó, người phụ nữ đã không còn đáp ứng được sự lựa chọn của người đàn ông nữa.
Học cách nhắm mắt trong 3 giây!
tình yêu đẹp
Tôi chỉ muốn nói với bạn điều này: Nếu khi yêu bạn mở mắt quá to, xem xét quá kỹ lưỡng mọi điều kiện và ưu khuyết của người kia, thậm chí, cân nhắc xem anh ấy có tiền đồ không (hoặc có tiền và có đồ không!). Xem tổ tông nhà anh ấy có ai đánh vợ không, có ai ngoại tình không, xem quá khứ anh ấy có xả rác ra nơi công cộng lần nào không, đã đọc hết tứ đại danh tác văn học cổ điển Trung Hoa hay chưa, có năng lực bênh bạn trước mẹ chồng hay không v.v... Thì có thể vài trăm phần trăm khả năng là bạn sẽ mãi mãi ngồi chờ hoàng tử trong mộng đến rước.
Thậm chí hoàng tử đó có đến thật, bạn sẽ còn tiếp tục mở to mắt ra xăm xoi xem mặt chàng có mọc mụn không. Bạn không thể yêu chàng hoàng tử mặt đầy mụn. Dù thực tế, mặt có đầy mụn thì hoàng tử vẫn là hoàng tử! Và ối con cóc da mặt trơn láng đầu tóc bóng mượt. Để bạn phải than rằng đã hôn biết bao nhiêu cóc mà chưa gặp chàng hoàng tử đích thực!
Vì mắt bạn mở quá to, bạn không công nhận ai là hoàng tử cả. Ai cũng có nhược điểm khiến bạn bất an. Yêu còn không thể, nói chi đến cưới. Thế nên bạn cứ cô đơn từ năm này qua năm khác.
Nên điều thứ hai tôi muốn nói là: Nếu bạn muốn nhanh chóng có người yêu, hãy nhắm mắt lại!
Chàng quên không cài khóa quần, bạn có thể nhắm mắt lại vài giây cho chàng kịp chỉnh tề trang phục. Nếu bạn ghét mớ tóc nham nhở và cái mặt mụn, hãy nhắm mắt lâu hơn cho dung nhan của họ có cơ hội cải thiện. Nhắm mắt không nhìn xoáy vào khuyết điểm của người kia thực ra là một cách bao dung chính bản thân mình, bởi vì, bạn có chắc bạn cũng là một cô gái hoàn hảo một trăm phần trăm, không có lúc lơ đãng vô tâm, không có những thứ khiến chính bố mẹ bạn còn phát điên nữa là một người mới quen hai tháng và hò hẹn vài buổi?
Nếu bạn chê bai người khác, chẳng có nghĩa là bạn tốt đẹp hơn họ, mà chỉ có nghĩa là, bạn tự đặt bản thân ở vị trí cao hơn họ mà thôi! Và điều ấy, chỉ nuôi lớn lòng kiêu hãnh của bản thân bạn, nhưng lại hạ thấp chỉ số hài lòng và cơ hội yêu thương của bạn xuống. Bởi nói cho cùng, không có bất kỳ một tình yêu nào không cần tới sự bao dung tha thứ cả!
Rất nhiều người nghĩ nhầm rằng, vì yêu nên bao dung và tha thứ. Nên nếu người yêu tát bạn, bạn có thể bỏ qua sau vài lần năn nỉ xin lỗi. Nên nếu chồng ngoại tình, bạn có thể tha thứ nếu anh ấy tỏ ý đã ăn năn và anh ấy chửi cô gái kia (Không hiểu sao rất nhiều bà vợ yêu cầu chồng phải chửi và nói xấu tình địch cho mình nghe, thì mới yên tâm là ông ấy đã... quay về với vợ!). Đấy chỉ là lụy tình, tức là khổ lụy vì tình, chứ chẳng phải bao dung tha thứ đúng nghĩa. Bởi cái nó mang lại cho bạn chỉ là khổ lụy, không mang lại tình! Và, vì yêu nên phải bao dung và tha thứ, còn bình thường thì đó là việc bạn không thể chấp nhận được dù là ai đối xử với bạn như thế, thì chẳng hóa ra, bạn là nô lệ bị sợi xích tình yêu tròng vào cổ. Và cứ ai tròng vào cổ bạn được sợi xích tình yêu, người đó muốn tàn nhẫn với bạn thế nào cũng được??? Thế thì tha thứ bao dung ấy là miễn cưỡng, đâu phải thứ bao dung bạn muốn mang cho người khác?
Tôi thì nghĩ ngược lại, chính sự bao dung và thể tất nhược điểm mới mang lại tình yêu tốt cho chúng ta! Cái nhắm mắt rất cần để bắt đầu một tình yêu. Bởi sau khi nhắm mắt, mở ra bạn nhìn thấy một chàng trai tốt và thành thật bên trong anh bạn xấu trai, điểm ngoại hình chỉ bằng phân nửa của bạn! Bạn nhìn thấy sự trân trọng và tình cảm thực sự bên trong một mối quan hệ bạn bè đồng nghiệp mà bề ngoài có vẻ như đôi đũa lệch, điều ấy không phải là đáng để bạn tin ư? Bởi vì bạn có thể bỏ qua được những nhược điểm nhỏ bé của người khác, bạn mới có cơ hội dễ dàng yêu được họ, và được yêu!
Tất nhiên, bởi nếu là những lỗi lầm to đùng, thì bạn đã loại họ ra khỏi vòng giao tiếp từ lâu rồi. Tôi không bảo bạn nhắm mắt mù quáng để lao vào bất cứ người đàn ông nào ở gần mình nhất. Nhắm mắt ba giây là đủ!
Hoặc lý tưởng hơn là khi yêu mắt nhắm mắt mở. Một mắt nhắm để bao dung cho nhau, một mắt mở để biết mình đang đi về đâu!
Chàng trai năm mới đang đợi bạn, có thể tóc tai áo quần chẳng bóng bẩy, lương không cao như bạn mong, có nhiều thói quen của chàng chỉ hợp với người độc thân chứ không thể tiếp tục thế nếu như hai người yêu nhau...
Nhưng bạn có dám nhắm mắt lại ba giây và cho bản thân bạn một cơ hội?

Thursday, March 12, 2015

NGƯỜI LẠ, NGƯỜI THƯƠNG RỒI THÀNH NGƯỜI DƯNG...

Chúng ta lặng lẽ bước đi chung trên một con đường, có những đoạn ngồi cạnh nhau kể cho nhau nghe chuyện yêu thương, có những đoạn hờ hững bước qua nhau như người lạ, không hơn không kém.

Chúng ta đã từng nắm tay nhau đi chung một đoạn đường, từng hạnh phúc như những đôi tình nhân thực sự. 
Nhưng chúng ta cũng đã phải trải qua rất nhiều biến cố, dằn vặt, thương tổn vì một câu chuyện tình chưa bao giờ được gọi thành tên…

Chúng ta đã từng là người lạ bước ngang qua nhau phải không anh? Vì là người lạ nên trong cuộc sống của người này chưa bao giờ tồn tại người kia. Như hai con đường thẳng song song, nhìn thấy nhau nhưng không cắt nhau ở một điểm nào hết.
 
Nhưng chúng ta đã từng là người thương, là thương nhau chứ không phải yêu nhau. Thương nhau, bên nhau nhưng chưa bao giờ nói lời yêu. Vì là thương nên chúng ta được phép nhớ về nhau nhưng không nhất thiết người kia phải biết điều đó. Thương nhau cũng thật lạ, thật khó, thật khổ và thật buồn. Không phải tình cảm quá ít để có thể yêu nhau, chỉ là nó quá nhiều để không thể yêu nhau, vì sợ yêu nhau rồi chia ly, rồi mất nhau. Ai cũng sợ một mai thức dậy, người ta chỉ còn là ảo ảnh trở về trong mỗi giấc mơ.
 
 
Anh không can đảm để bên em một quãng đường thật dài và thật lâu còn em không can đảm nắm lấy bàn tay ấy, vì sợ rồi sẽ phải buông.
 
Chúng ta lặng lẽ bước đi chung trên một con đường, có những đoạn ngồi cạnh nhau kể cho nhau nghe chuyện yêu thương, có những đoạn hờ hững bước qua nhau như người lạ, không hơn không kém.
 
Thương nhau, chẳng ai nhớ nổi những giấc mơ có người đó trong cuộc đời. Thương nhau, thu về nhuộm vàng một bầu trời nhung nhớ, để dành trong tim. Thương nhau, hạnh phúc dù nhỏ, dù ngắn, dù ít cũng đã quá đủ cho những kẻ không can đảm để yêu.
 
Nhưng, có phải chỉ vì thương nhau thôi mà chúng ta thành người dưng như bây giờ không anh. Là người dưng chứ không phải là người lạ, người dưng là từng quen, còn người lạ là chưa từng gặp.
 
Trở thành người dưng có chăng cũng chỉ vì thương, vì sợ, vì một chuyện tình dành riêng cho một người. Vì vốn dĩ chuyện tình yêu đôi khi chỉ là chuyện của một người mà thôi.
 
Trải qua bao nhiêu chuyện, thương nhau đủ nhiều nhưng không đủ lâu đã khiến chúng ta trở thành những kẻ thừa trong cuộc đời nhau về sau. Là người dưng…
 
Có lẽ khi đi hết một con đường chúng ta mới nhận ra cuộc sống của mình từng tồn tại một người. Dù là người lạ, người thương hay người dưng thì họ đều là một. Là những mảnh vỡ của kí ức không nên nhặt lại để thương tổn mà là để trân trọng và mỉm cười.
 
Người lạ, người thương hay người dưng thì cuộc đời mình đã từng có nhau phải không anh? Là gì cũng được, chỉ mong đoạn đường về sau cả hai đều bình an mà bước tiếp…

Sunday, March 8, 2015

EM THƯƠNG MÌNH LẠC GIỮA MÙA ĐÔNG...

Em lạc vào tình yêu gói tròn trong lớp áo dày. Em lạc vào những thổn thức tin yêu của trái tim, yêu một người chẳng cần được đáp lại, yêu một người trong nỗi cô đơn ngấm dần mỗi khi mùa về chênh vênh.



Em nhớ anh. Nỗi nhớ là thứ cảm xúc bất chợt đến giữa một chiều Hà Nội mưa và buốt lạnh. Lâu lắm rồi em chẳng đi đâu xa một mình. Lâu lắm rồi mới lại thấy lòng bình yên đến lạ kỳ.

Em đi...

Đi theo cách thông thường nhất, đi theo những chuyến bus quên mất điểm dừng. Cảm xúc của bản thân cũng như một chuyến bus đi lạc, đến đâu thì đến, tới đâu thì tới, mà trái tim vẫn cứ yêu thương một ai đó đến khó lòng kiểm soát nổi.

Đi lạc, một mình giữa ngả đường lạnh ngắt, em thấy mình lạc lõng giữa mùa đông ...

Có những ngày buồn vui như thế, bản thân đi lạc, con người đi lạc, trái tim đi lạc và cảm xúc cũng chẳng đúng đường về .

Em lạc vào nỗi nhớ mang tên anh. Trời càng lạnh, con người càng thích trùm lên mình chiếc áo màu cô đơn. Đâu đó giữa thành phố này có một người đợi anh trở lại, cũng chỉ là đợi trong nỗi nhớ lạ lùng: nhớ nụ cười lúc nào cũng ấm áp, nhớ đôi tay luôn nắm chặt tay em, nhớ cái cách anh quàng khăn ân cần. Đơn giản là lạc vào miền nhớ anh để thấy hao gầy một thứ tình xưa cũ, em giật mình khi thấy bóng quen. Là ám ảnh, là chẳng thể nào quên anh.




Em lạc vào niềm thương cũng chỉ có mình anh. Hình như em quên mất cách mình từng mạnh mẽ. Em quên mất cách lo cho bản thân mình để chỉ băn khoăn mỗi khi trời trở lạnh, anh có giữ đủ ấm cho đôi tay? Mùa đông trở mình giữa cái xám ngắt đất trời, giữa những nỗi niềm chỉ mình em hiểu. Mùa đông hát cho em nghe bản tình ca của gió lạnh, của mưa bay. Em bỗng thấy chiều nay, lòng buồn theo gió thổi.

Em lạc vào tình yêu gói tròn trong lớp áo dày. Em lạc vào những thổn thức tin yêu của trái tim, yêu một người chẳng cần được đáp lại, yêu một người trong nỗi cô đơn ngấm dần mỗi khi mùa về chênh vênh.

Em muốn lôi bản thân mình quay trở về đúng con đường đang đi : con đường chỉ có riêng em, con đường đi về phía không anh. Vậy mà những nỗi nhớ thương cứ âm thầm kéo em vào vòng xoáy của cảm xúc, kéo em vào giấc mơ hằng đêm giật mình tưởng rằng anh vẫn ở đây. Liệu rằng có khi nào anh quay về bên em?

Em thương chính mình khi lạc lõng giữa mùa đông, em thương tình yêu nặng lòng không thể dứt bỏ.

Em thương một ngày nhiều gió lạnh, đi về phía bên kia thành phố, mặc kệ đôi tay chơi vơi chẳng biết níu vào đâu.

Có phải bởi vì em vẫn cứ mãi lạc vào miền cảm xúc có anh?

Wednesday, March 4, 2015

CON GÁI, ĐÔI KHI LẲNG LƠ MỘT CHÚT CŨNG KHÔNG SAO!

“Đôi khi lẳng lơ một chút cũng không sao!” – Là lời nhắn nhủ của một nhân vật nữ với bạn thân của mình trong một bộ phim!
Con gái lẳng lơ ư?
Lẳng lơ – một tính từ không tốt mấy đối với con gái! Một tính từ thường chỉ áp đặt lên những đứa con gái xấu xa, hư đốn! Một tính từ mang tính chất chê bai, ghét bỏ! Phái nữ là phái đẹp, là biểu tượng cho sự dịu dàng, đoan trang, nết na…Vậy cớ sao nhân vật nữ lại đi khuyên người bạn thân nhất của mình hãy lẳng lơ?
Ngẫm lại trong cuộc sống này, nhiều cái quái lắm!
Mấy anh bây giờ, cũng “kén cá chọn canh” không thua gì mấy con gái cả! Tiêu chuẩn cứ là “gái ngoan, gái hiền” đi.
Nhưng trời sinh mấy anh cái tính thích chinh phục! Rằng cứ là cái gì càng khó chinh phục, càng kích thích mấy anh! Cái gì càng dễ chinh phục, lại mau chán!
Mấy cô gái ngoan, gái hiền gì đấy, đối với mấy anh “cưa là đổ” còn gì thú vị, còn gì chinh phục? Năm ba bữa cảm thấy chán, liền lôi cái lí do cũ mèm, bảo không hợp rồi chia tay!
Bởi thế, giờ gái ngoan nó cũng ráng lột xác thành gái hư, gái lẳng lơ cho vừa lòng mấy anh!
Lẳng lơ, hư hỏng một chút cũng chẳng sao cả!
Hư hỏng một chút cho mấy anh bớt đùa giỡn, bớt xem họ là trò chơi đi!
Lẳng lơ một chút, cho mấy anh biết thế nào là cái cảm giác bị “đá”, bị bỏ rơi! Để mấy anh thoả mãn cái tính chinh phục của chính mình!
Nhưng khổ nỗi chinh phục không xong mấy anh lại than rằng: “Hỡi ôi, con gái bây giờ lẳng lơ, hư hỏng đầy cả ra, lại hay thay đổi xoành xạch”.
Là nhờ mấy anh dạy bảo cả đấy! Mấy anh lăng nhăng chín phần, thì mấy cô cũng phải lẳng lơ mười phần! Mấy anh “cả thèm chóng chán” thì mấy cô cũng phải “thay đổi xoành xoạch” cho vừa với mấy anh!
Nói chứ tính con gái mong manh lắm, tự tôn cũng cao lắm, cứ tổn thương liền tạo cho mình một bộ mặt khác. Một bộ mặt khiến cho họ trở nên mạnh mẽ hơn, để không bị ai xem thường, không bị xem là trò chơi! Nên mấy anh à, đừng xem con gái là trò chơi để chinh phục cho thoả cái lòng tự tôn với bạn bè mình nhé! Dẫu sao “cái mác” lẳng lơ, hư hỏng với con gái cũng lắm thị phi, lắm dè bỉu. Nếu được chọn lựa, họ vẫn muốn mình có thể là một cô gái ngoan ngoãn, đoan trang hơn!

Saturday, February 28, 2015

16 NỖI KHỔ MÀ CÔ GÁI ĐỘC THÂN NÀO CŨNG PHẢI TRẢI QUA...

Con gái mà, đôi khi mạnh mồm "độc thân muôn năm", "độc thân vui vẻ" để làm màu thế thôi, chứ kỳ thực cũng có nhiều nỗi khổ lắm.



Nào nào, biết rồi khổ lắm nói mãi, chúng tôi không ế, chúng tôi chỉ đang hẹn hò với sự tự do mà thôi. Chúng tôi không ghen tị với ai hết, à nhưng mà, con gái độc thân cũng có nhiều cái khổ lắm. Vẫn biết tình yêu là chuyện của duyên phận, của ông trời, không trách được, mà cũng chẳng biết phải trách ai…

1. Cho đến khi mất gần 15 phút để kéo khóa sau lưng của cái váy, nàng sẽ hiểu lý do vì sao con gái phải lấy chồng.

2. Cuối tuần cũng chỉ là cuối tuần mà thôi. Trừ khi đám bạn tốt bụng nhớ tới rủ rê bạn đi chơi thì cuối tuần đơn thuần chỉ là thời gian để… ngủ. Hay nói một cách mĩ miều hơn là mình đã mệt cả tuần rồi, chủ nhật tôi cần ở nhà để… nghỉ ngơi.

3. Việc không có ai để nói chuyện mỗi đêm đôi lúc cũng là cực hình, khi mà bạn chưa hề buồn ngủ nhưng đã kéo đến gãy cả tay cái new feeds trên facebook mà chẳng có dòng trạng thái nào mới. Đêm lại dài rồi đây!

16 nỗi khổ mà cô gái độc thân nào cũng phải trải qua 1

4. Những lúc mệt mỏi khi phải rơi vào mối quan hệ nhập nhằng yêu không phải yêu, bạn không phải bạn với (vài) anh chàng, dù không ràng buộc trách nhiệm với nhau nhưng cũng không có tư cách để đòi hỏi tiến tới, bạn mới hiểu có một ai đó cho riêng mình trên cái cuộc đời này là một điều thực sự quý giá.

5. Được rồi, đi ăn hay đi café một mình là sở thích của bạn. Nhưng giữa quán café toàn đôi với cặp, hoặc ít nhất ai cũng có một người để đi cùng, bạn chỉ lặng lẽ một mình, chỉ biết chúi đầu vào điện thoại hoặc thi thoảng lơ đãng nhìn ra đường tỏ vẻ đang đợi chờ nhưng kì thực chẳng có ai mà chờ đợi. Tệ hơn nữa là bạn chỉ muốn bốc hơi khỏi cái không gian ngập tràn tình yêu này và chuồn về nhà. Cô đơn là một cảm giác chết tiệt.

6. Con gái quyến rũ nhất là khi chẳng thuộc về bất cứ ai. Ờ ờ, phải độc lập chứ. Cơ mà có những chuyện nếu phải đối mặt một mình con gái sẽ rất mệt mỏi, thực sự rất mệt mỏi… Không có ai để nhờ vả, phải làm sao đây?

16 nỗi khổ mà cô gái độc thân nào cũng phải trải qua 2

7. Khi đi đâu, làm gì, nói chuyện với ai cũng bị hỏi đi hỏi lại câu “có người yêu chưa?, “có gì mới không?”. Biết rõ là không rồi còn còn hỏi, bực mình!

8. Cảm giác biết anh chàng ngày xưa mình đã yêu giờ lại có người mới trước mình cũng… khó chịu phết nhỉ?

9. Những buổi hẹn hò nhạt thếch, ngột ngạt đến kinh hoàng hết lần này đến lần khác với những người quen qua mai mối, hay những mối quan hệ “online” khiến bạn chán nản toàn tập. Hay là mình không yêu được ai nữa nhỉ? Chai sạn rồi ư?

10. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng bạn đang chờ một người hoàn hảo để yêu, kiểu như nàng công chúa đang chờ hoàng tử của đời mình rồi cả hai sẽ có kết cục thật viên mãn ấy. Người ta sẽ hét vào mặt bạn rằng “đừng nằm mơ nữa, ảo tưởng vừa thôi”. Nhưng kỳ thực bạn chỉ đang mong chờ một người phù hợp với mình thôi mà. Là sai ư?

16 nỗi khổ mà cô gái độc thân nào cũng phải trải qua 3

11. Mẹ bạn, bạn gái thân của bạn, bạn trai thân của bạn luôn than phiền rằng “mày kén chọn vừa phải thôi!”

12. Ghét nhất khi luôn phải làm người thứ 3 trong những cuộc đi chơi với cô bạn thân, vì đơn giản là nó lúc nào cũng xách người yêu đi theo.

13. Làm tư vấn viên chuyện tình cảm, chuyên gia mua quà tặng giúp thằng bạn cho người yêu nó, và tuyệt nhiên mình không bao giờ được nó tặng quà vào dịp lễ.
16 nỗi khổ mà cô gái độc thân nào cũng phải trải qua 4
14. Người bạn thích không hề để tâm tới bạn, một mẫu tin nhắn anh ấy còn chả thèm reply!

15. Những người xung quanh luôn miệng nói câu “có điên mới yêu mày!” hoặc “khổ thân thằng nào yêu phải mày!”

16. Và những đứa đã có đôi có cặp đều đồng loạt nghĩ rằng “bạn ghen tị với nó”. Nhưng sự thật là không!!!