Saturday, September 27, 2014

MỘT NGÀY NÀO ĐÓ TRÊN THẾ GIỚI RỘNG LỚN NÀY CHÚNG TA SẼ GẶP MỘT NGƯỜI THUỘC VỀ RIÊNG MÌNH... BẠN HÃY TIN ĐÓ LÀ SỰ THẬT.

Một ngày nào đó trên thế giới rộng lớn này chúng ta sẽ gặp được một người thuộc về riêng mình, một người bạn, một nửa tâm hồn, người mà chúng ta có thể kể cho họ nghe về những giấc mơ của mình.
Người ấy sẽ là người giúp bạn gạt đi những sợi tóc rối vương nơi khoé mắt, khoé môi. Người ấy sẽ là người mang đến cho bạn những bông hoa khi bạn không ngờ nhất, là người sẽ ngắm nhìn khuôn mặt của bạn những lần bạn say sưa trong một cuốn truyện hay một bộ phim nào đó. Sẽ là người gọi điện chúc ngủ ngon, hay đơn giản chỉ để nói rằng người ấy đang nhớ bạn.

Người ấy sẽ là người nhìn vào mắt bạn và nói rằng bạn là người tuyệt vời nhất mà họ từng gặp, và có lẽ đó sẽ là lần đầu tiên trong cuộc đời, bạn thực sự tin rằng đó là sự thật…


Một ngày nào đó trên thế giới rộng lớn này chúng ta sẽ gặp được một người thuộc về riêng mình

Có những người đến và đi trong cuộc đời mỗi chúng ta, ai đó cũng đều mang cho riêng mình một sứ mệnh.
Có người làm ta đau đến nhói lòng, có người làm ta nhớ thương đến khôn nguôi, cũng có những người khiến ta vui vẻ và hạnh phúc mãi về sau. Yêu đúng người vào đúng thời điểm là một điều may mắn, yêu đúng người nhưng sai thời điểm là muôn đời nuối tiếc, Yêu sai người nhưng đúng thời điểm là đại họa.
Con người ta nhiều khi nuôi cho mình quá nhiều ảo tưởng. Họ tin vào những thứ gọi là vĩnh cửu và sự hoàn hảo đến trùng lặp của duyên số. Thật ra, chẳng có ai có thể đợi chờ ai mãi mãi, cũng chẳng có điều gì đảm bảo rằng duyên số của chúng ta sẽ còn, sẽ được ghép cặp với một người không vào lúc này thì vào thời điểm khác.
Chờ đợi vốn dĩ đau khổ, cố để quên cũng đau khổ, nhưng nỗi đau tệ nhất chính là không biết nên chờ đợi hay nên quên.
Có một số người không đợi được, chỉ có thể bỏ đi, có một số thứ không thể nào có được, chỉ có thể từ bỏ, có một số chuyện đã qua, hạnh phúc hay đau xót, chỉ có thể chôn xuống đáy lòng, có chút hy vọng về thực tại hay tương lai, chỉ có thể lựa chọn quên đi.

Có một số tâm sự, bất lực, chỉ có thể tự mình tiêu tan, có một số nhớ nhung không thể nào giải tỏa, nói ra chi bằng không nói….. nhưng mà, khi đã nhớ không chịu đựng nổi, lại im lặng giống như vô dụng, sẽ dùng một ít lời nói trong ký ức xa xôi đưa đến bên miệng, làm người khác không nhịn được muốn nghe thêm một lần nữa. Bởi vì không có ai xứng đáng để trao gửi, cho nên chỉ có thể mượn một đôi tai…nói cho chính mình nghe. Trong năm tháng dài lâu có loại gửi gắm hư ảo này, mới có thể trò chuyện an ủi nỗi tương tư đã đi vào nơi sâu thẳm.

Một ngày nào đó trên thế giới rộng lớn này chúng ta sẽ gặp được một người thuộc về riêng mình, một người bạn, một nửa tâm hồn, người mà chúng ta có thể kể cho họ nghe về những giấc mơ của mình.
Người ấy sẽ là người giúp bạn gạt đi những sợi tóc rối vương nơi khoé mắt, khoé môi. Người ấy sẽ là người mang đến cho bạn những bông hoa khi bạn không ngờ nhất, là người sẽ ngắm nhìn khuôn mặt của bạn những lần bạn say sưa trong một cuốn truyện hay một bộ phim nào đó. Sẽ là người gọi điện chúc ngủ ngon, hay đơn giản chỉ để nói rằng người ấy đang nhớ bạn.
Người ấy sẽ là người nhìn vào mắt bạn và nói rằng bạn là người tuyệt vời nhất mà họ từng gặp, và có lẽ đó sẽ là lần đầu tiên trong cuộc đời, bạn thực sự tin rằng đó là sự thật…

0 comments:

Post a Comment