Tuesday, August 19, 2014

22 TUỔI, TÔI DÀNH TẤT CẢ CHO 1 TÌNH YÊU XA!

Đó là cả linh hồn và thể xác, đó là tất cả niềm tin!

 22 tuổi chỉ muốn toàn tâm, toàn ý yêu một người, không toan tính, không được mất, hơn thua cũng chỉ nguyện để dành.
22 tuổi chỉ mong người ta có thể thật lòng tin mình, chỉ mong lòng mình còn yêu người ta nhiều hơn cả bản thân. Chỉ mong sống chết, bỏ hết thảy để yêu người ta đến sức cùng lực kiệt. chỉ mong điên dại yêu người ta một lần như thế.
Đã qua rồi cái tuổi 18 để vẫn có thể sống vài năm với những đợi chờ, với những cô đơn mà vẫn thấy nhàn hạ. Nhưng cũng lại chưa quá già để lo toan vật vã với những bon chen, những đa nghi làm nên điều lo sợ.
22 tuổi tình yêu với tôi vẫn còn là tất cả, tôi đã chọn cho mình 1 tình yêu xa, yêu hết mình với những gì tôi có.
Tôi không quá tin vào những câu chuyện cổ, những cái kết trong mơ. Nhưng thật sự cũng lại chả tin vào không điều gì là không thể. Đời người là bao, duyên nợ là bao? Nếu cứ sợ nhiều quá, lưỡng lự nhiều quá, còn chưa kịp cầm mà đã tính cho tới ngày buông? Vậy là ta đang yêu hay toan tính nhiều hơn về 1 cái kết.





Chả phải chỉ là yêu thôi sao? Yêu gần, yêu xa. Miễn cứ nặng sâu, miễn cứ thật lòng trong ngay giây phút ấy.
Tôi chả lo tay lạc mất trong tay, chả lo cho tình yêu mải say bên bao người con gái khác. Chỉ biết là tôi yêu, tôi quan tâm. Tôi đang yêu tình yêu của tôi. Giản đơn là vậy.
Tôi thấy người ngoài kia lo nhiều quá, xa mặt cách lòng những nỗi nhớ đầy vơi. Nhưng người ngoài kia ơi, thay vì cứ lo cho đủ thứ trên trời dưới đất như vậy sao không yêu đi. Dù rằng có đớn có đau có không tới được với nhau. Nhưng ta cũng chưa từng lãng phí thời gian xô bồ vô bổ. người ngoài kia ơi, tôi cũng yêu xa ấy, cũng lo nhiều lắm ấy, cũng lac lõng, cũng trống trải, cũng thấy đường đông người chỉ mình tôi chơi vơi, cũng thấy ngày nắng như ngày mưa, đôi khi còn quên cả cuộc sống này vẫn có cả vòng xoay vần của những màu sắc khác. Tôi cũng đa nghi, cũng cứ nhớ, cứ thương, cứ vấn vương tự mình suy tự mình diễn. nhưng tôi vẫn yêu thôi, một tình yêu xa xôi!
Tôi dành tất cả yêu thương, dành cả linh hồn và thể xác. Dành cho tình yêu xa ấy trọn vẹn một niềm tin.
Tôi không phải là bán rẻ cảm xúc. Càng không phải tùy tiện nắm vội một bàn tay khi cô đơn. Mà là duyên nợ tới, cho dù chỉ là đi chung thôi một đoạn đường rất ngắn. mà là tôi yêu tình yêu ấy, một tình yêu rất mới không xen lẫn với những điều xưa cũ, cũng chả la lá giống những người đã qua. Mà là tôi tự cho chính tôi một cơ hội, tự cho tôi niềm tin vào mình. Tự cho tôi tự do yêu thương theo cung bậc xúc cảm của riêng tôi.
Rồi một ngày trời cũng lại xanh thôi. Một tình yêu xa xôi, 22 tuổi và tôi yêu như thế!

0 comments:

Post a Comment